Phong cách nghệ thuật Rihanna

Âm nhạc và giọng hát

Tập 65 của loạt sách Contemporary Black Biography có ghi rằng "Rihanna được đánh giá là một diva Rhythm and blues (R&B) hiện ra từ thế giới Caribbean."[98] Trở thành một hiện tượng quốc tế, Rihanna được biết đến với màu sắc của nhạc R&B với nhạc Caribbean, như là reggaedancehall.[99] Peter Coulter của báo Antrim Times nhận xét rằng "[Rihanna] có một giọng hát thật tuyệt vời khi biểu diễn các bản acoustic, cô ấy chỉ cần thu hút khán giả trong live show là đủ rồi."[100] Trong thời gian debut của cô ấy, các nhà phê bình nhắc đến cô ấy như một nữ hoàng bubblegum pop."[101] và âm nhạc của cô ấy là "teen pop."[102] Larry Meyler của báo The Sun nói rằng "Rihanna dù có xấu thì vẫn giỏi" và rằng cô ấy đã "[vứt] bỏ hình ảnh 'teen pop' bằng một phong cách sôi động trên sân khấu."[102] Trong khi biểu diễn tại Ottawa Bluesfest, Denis Armstrong của báo điện tử Canadian Online Explorer nhận xét buổi biểu diễn của cô ấy và nói "buổi trình diễn của cô ấy là một màn biên đạo múa tuyệt vời mang phong cách Disney nhưng lại xen thêm nhịp nhảy chuyển động không ngừng, điệu bộ tươi tắn và sự chiều chuộng khán giả, nhịp điệu vui vẻ, đó đều là những hit tuyệt vời."[101] Sau khi công bố hình ảnh mới trong chuyến lưu diễn đầu tiên của mình, cô ấy có khả năng bị chỉ trích vì bộ đồ da ôm sát vào mỗi buổi diễn.[103] Một nhận xét từ báo The Times so sánh phong cách sân khấu của Rihanna với Janet Jackson. Người phóng viên này đã miêu tả trang phục của cô ấy như "một cách nhìn cao cấp hơn của Ann Summers trong đôi bốt cao đến đùi và một ít mảnh vải từ nhựa PVC đen."[104] Stuart Derdeyn của The Province nhận xét rằng "ngay cả với phong cách thời trang cao cấp của B&D rõ ràng đã đốt cháy mọi người, cô ấy vẫn đi theo con đường trở thành một Janet Jackson mới."[105]

Phong cách âm nhạc của Rihanna thay đổi suốt trong thời gian cô ấy phát hành 3 album của mình. Cô ấy ban đầu được giới thiệu vào thị trường âm nhạc như một ca sĩ reggae, nhưng từ khi cô thâm nhập đến sân khấu âm nhạc trong năm 2005, cô ấy đã chuyển sang phong cách pop, R&B đương đại và dance. Âm nhạc của cô ấy bao gồm các phong cách và thể loại âm nhạc khác nhau, bao gồm R&B đương đại, dance-pop và chất nhạc Caribbean từ điệu reggae và dance.[106] Với việc phát hành album Music of the Sun và đĩa đơn đầu tay"Pon de Replay", Jason Birchmeier của Allmusic mô tả phong cách âm nhạc của Rihanna là "sự tổng hợp điệu Caribbean và một chút chất dance-pop thị trường, nếu các bạn nghe thử."[107] Rihanna được coi là đã tận dụng "nhịp điệu dance và cách hát reggae."[107] NME mô tả ca sĩ này là một "sự pha trộn bốc lửa giữa dance, reggae và R&B đương đại."[108] Barry Walters của tờ Rolling Stone nhận xét album A Girl Like Me của Rihanna mang "chút dance nhẹ và màu sắc thú vị của R&B." [109] Sau khi phát hành Good Girl Gone Bad, Andy Kellman của Allmusic công nhận Rihanna là một "biểu tượng pop đang lên."[110] Kelefa Sanneh của The New York Times mô tả hit "Umbrella" của cô ấy là một sự kết hợp giữa pop nhẹ với hip-hop, một bản tình ca tươi mới giàu những âm độ ngắt quãng đột ngột và sự đau đớn có chủ ý trong giọng hát nữ tính của Rihanna.[111]

Album đầu tay của cô ấy được hợp tác sản xuất bởi 2 nhân vật gạo cội trong làng nhạc pop là Evan RogersCarl Sturken, người đã phát hiện ra cô ấy. Sturken và Rogers đã hợp tác với Rihanna rất nhiều lần, bao gồm đĩa đơn đầu tay của cô ấy "Pon de Replay", họ đã giúp cô ấy khởi đầu sự nghiệp của mình với reggae và dance pop, hợp sức làm tiếp album thứ 2. Rihanna sau đó đã gia nhập vào cánh cửa nhạc pop và R&B đương đại với nhà sản xuất âm nhạc Stargate và ca sĩ-nhạc sĩ Ne-Yo trong bài hát "Unfaithful"[112], lấy mẫu giọng, bass và trống từ đĩa đơn "Tainted Love" của Soft Cell năm 1981 vào đĩa đơn "SOS".[113] Với các bài hát như "Kisses Don't Lie" và "Shut Up and Drive", phong cách âm nhạc của cô ấy bắt đầu có thêm định hướng Rock. Không giống như Music of the Sun hoặc A Girl Like Me, album thứ ba của cô ấy mang đậm chất dance-pop hơn[114] và có một chút dancehall, reggae và phong cách ballad từ các album trước đó.[115] Cô ấy có nhiều phong cách âm nhạc khác nhau từ pop-reggae nhanh trong "Pon De Replay", đến phong cách âm nhạc của thập niên 80 là một làn sóng mới trong các câu lạc bộ tại đĩa đơn "SOS", rồi đến luồng không khí gôthic ly kỳ trong bản tình ca Unfaithful". Hầu hết các bản tình ca đều mang một ít ballads, cộng thêm nhịp độ pop vừa phải, và tận dụng một chút R&B vốn là đặc trưng của nhà sản xuất Stargate và nhạc sĩ Ne-Yo. Một số bài hát dance-pop nhịp nhanh bao gồm hợp tác sản xuất của Carl Sturken và Evan Rogers, Christopher "Tricky" Stewart và J. R. Rotem.[116] Cô ấy đồng thời cũng có thử và lấy mẫu của các nghệ sĩ khác như "Tainted Love" của Soft Cell trong bài hát "SOS",[113] "Blue Monday" của New Order trong ca khúc "Shut Up and Drive" và bài hát thập niên 70 "Soul Makossa" của Manu Dibango và một phần trong điệp khúc bài "Wanna Be Startin' Somethin'" của Michael Jackson vào ca khúc "Don't Stop the Music".

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Rihanna http://jam.canoe.ca/Music/Artists/R/Rihanna/Concer... http://top40.about.com/od/singles/gr/shutupanddriv... http://www.allmusic.com/album/r1059455 http://www.allmusic.com/album/r783863 http://www.amazon.com/dp/B0042MLJPM http://itunes.apple.com/us/album/only-girl-in-the-... http://australian-charts.com/showitem.asp?interpre... http://www.bet.com/news/fashion-and-beauty/2011/11... http://www.billboard.com/#/charts-decade-end/artis... http://www.billboard.com/#/news/rihanna-s-love-sti...